Lôi Sơn Tiểu Quá (62, ☳☶)

  • Điềm triệu: Phi điểu di âm
  • Hệ loại: Tương đãi bất tương thân, giả vờ nghiêm minh quỉ kế!
  • Nhận diện: Sự bùng nổ trên đỉnh cao thì biến ra "vô vọng", là một sắc thái ông kẹ kể cả khẩu ý khoác lác vu vơ; song dương bị lưỡng song âm bao phủ...
  • Tự nhiên: Thường là trên cao có tiếng vang rồi tan vào xa xôi dĩ vãng, chẳng khác nào khi nghe hương thì hương đã tàn, đây là đỉnh cao vang bóng!
  • Con người: Nhận thức tính an nguy sự dội của đỉnh, vang của bức não, hoặc loại cương tính rụt rè, gan hùm miệng sứa, mưu hèn chước mọn, không chịu sửa lỗi.
  • Xã hội: Thiểu não kêu oan, thân bại danh liệt, quyền uy toang phá, kẻ cả nói càn, trai cường vô lễ, cường điệu phe đảng, tổ chức rời rạc, bưng bít thông tin.

THAM KHẢO SÁCH CỔ NÓI VỀ LÔI SƠN TIỂU QUÁ

Quẻ Lôi Sơn Tiểu Quá
Còn gọi là quẻ Tiểu Quá (小過 xiao3 guo4)
Nội quái là ☶ (::| 艮 gen4) Cấn hay Núi (山).
Ngoại quái là ☳ (|:: 震 zhen4) Chấn hay Sấm (雷). Quẻ số 62 trong Kinh Dịch

Giải nghĩa: Quá dã. Bất túc. Thiểu lý, thiểu não, hèn mọn, nhỏ nhặt, bẩn thỉu, thiếu cường lực. Thượng hạ truân chuyên chi tượng: trên dưới gian nan, vất vả, buồn thảm.
  1. Văn Vương viết thoán từ: Ký Tế: Hanh tiểu, lợi trinh. Sơ cát, chung loạn (既濟: 亨小, 利貞. 初吉, 終亂).
  2. Hào 1: Duê kỳ luân, nhu kỳ vĩ, vô cữu.
    • Hào 2: Phụ táng kỳ phất, vật trục, thất nhật đắc.
    • Hào 3: Cao Tôn phạt Quỷ Phương tam niên, khắc chi. Tiểu nhân vật dụng.
    • Hào 4: Chu hữu y như, chung nhật giới.
    • Hào 5: Đông lân sát ngưu, bất như tây lân chi thược tế, thực thụ kỳ phúc.
    • Hào 6: Nhu kỳ thủ, lệ.
    Giải nghĩa: Hợp dã. Hiện hợp. Gặp nhau, cùng nhau, đã xong, việc xong, hiện thực, ích lợi nhỏ. Hanh tiểu giả chi tượng: việc nhỏ thì thành.
(Theo Wikipedia)